Theo nội dung email cho biết khi chính quyền
Trung Quốc gửi những người Tây Tạng hay Pháp Luân Công cho nhóm người
chuyên làm thịt nầy để làm chà bông trộn chung với thịt heo để bán ra
thị trường trên thế giới tạo thêm lợi nhuận cho cơ sở làm thịt chà bông
Quốc Doanh Trung Quốc. Ngoài phần thịt người làm chà bông, những phần đồ
lòng, chính quyền TQ cho những người làm thịt tự do lấy dùng ngâm rượu
hoặc đem nướng nhậu . Phần hình chụp được chụp mỗi người bị làm thịt ghi vào con số HỒ
SƠ là số mấy, sau đó những hình nầy gửi cho công an TQ báo cáo đã làm
thịt bao nhiêu người để lãnh công . Những tấm hình nầy được một người
bạn quen biết "nhóm người làm thịt" đánh cắp gửi ra ngoài . Nếu quí bạn
đọc có phương tiện Internet, Blogs, xin phổ biến rộng để giúp những nạn
nhân Tây Tạng cũng như báo cho thế giới biết sự man rợ của chính quyền
TQ .
Một phần tin về chuyện nầy được bắt đầu phổ biến trên các
Blog tiếng Hoa , cũng đăng những tấm hình nầy. Ghi Chú phần tiếng Hoa
được phổ biến qua một câu chuyện khác hoàn toàn với nội dung email cấp
cứu. Có thể theo chúng tôi sau khi những tấm hình nầy được phổ biến về
tội ác của tập đoàn Trung Cộng thì Chính Phủ Trung Cộng cho phổ biến với
nội dung khác đi, cho rằng đây chỉ là dân đói nên tự ăn thịt người sống
không liên quan gì tới chính quyền Trung Quốc. Bài viết nầy bằng tiếng
TQ , được dịch giả Việt Hải Trần Dịch từ tiếng Hoa qua tiếng Việt để bạn
đọc tham khảo. Chúng tôi nhắc lại bài nầy được viết sau lá email phổ
biến. Bài viết dưới đây có thể nhằm đánh lạc hướng tội ác của tập đoàn
CSTQ : CHUYỆN KINH TỞM RỢN NGƯỜI - XẺ THỊT GÁI TRINH ĐỂ ĂN TẾT Nghèo,Một số người không tiền mua thịt ăn.Họ chỉ có thể nuôi một
con heo và đợi đến tết để mần thịt ăn,cũng qua được một cái tết
nghèo.Bây giờ mức sinh hoạt của người dân đã được nâng cao,và tốt hơn
xưa rất nhiều, ngày ngày đều có thịt ăn,
Vậy bây giờ muốn ăn tết người ta sẽ chọn thịt gì đây? Một bút giả,
trong tiết xuân đi thăm người bạn học đã tìm ra được một đáp án -- ĂN
THỊT NGƯỜI, Mà còn là ăn thịt gái trinh nữa cơ! Ở cái thôn trang nhỏ bé
này tuy là vắng vẻ và hẻo lánh, nhưng vẫn là một cận điểm các trục lộ
của khách lữ du. Một số du khách độc hành thường phải đi ngang qua đây,
hơn nữa, họ lại còn xin được ở trọ trong những gia đình dân chúng trong
thôn làng này. Thế nhưng trong số họ, nếu những cô gái nào mà được các
gia chủ coi là "con mồi" thì chắc chắn cô gái đó sẽ được bọ bắt giam
lỏng để "nuôi thịt", trong thời gian nuôi ăn, nuôi ở,cô gái không được
ra khỏi nhà, "con thịt gái trinh" không được quan hệ TÍNH DỤC với đàn
ông, vì rằng thịt gái trinh, phần hạ bộ rất thơm ngon hơn những cô đã có
trải qua chuyện tính giao. Nuôi đến tết rồi, thì trói lại khiêng ra sau
nhà để "thọc huyết", sau đó thì là cả nhà này sẽ tận tình thưởng thức
cái món thịt người trong suốt cả mùa xuân, lại còn có thể đem thịt bán
cho những gia đình không có "thu hoạch",tỷ như trai lỡ thời,ế vợ hoặc
những gia đình không có phụ nữ đến xin ở trọ, khách lữ du phụ nữ đa số
họ chọn những gia đình mà hai vợ chồng có gương mặt nhìn đôn hậu.
Cũng vì, thường khi cận tết hầu như không có
khách lữ du đến đây, do vậy nơi đây chuyện mổ người ăn thịt đã không bị
người ta phát hiện, bút giả vì sang xe lộn, ngẫm nghĩ gần đây có nhà
người bạn học, thôi thì sẵn đây mình đi thăm anh ta chơi, nhân đó mới
tận mắt mục kích quá trình làm thịt người - - Cô gái này khoảng trên hai
mươi tuổi, công nhân, trước đây nửa năm cô ấy xin nghỉ việc, và cũng vì
chưa tìm được công việc nào thích hợp, nên mới đi du sơn ngoạn thủy,
xin ở trọ nhà bạn học tôi liền bị bắt "nuôi thịt".Bây giờ mới vừa được
tắm rửa sạch sẽ khiêng ra,mình cô lõa lồ, vì lạnh nên da cô bị ửng đỏ
lên. Chú của bạn tôi là một nhân viên bảo an trong làng nên trong lúc
rửa ráy sạch sẽ cho cô gái, ông ta đã dùng còng,còng tay cô gái lại để
việc rửa ráy được dễ dàng. Dân trong làng đối với những vụ án "thịt người" này, họ luôn xem
như là mổ dê, mổ lợn, là chuyện thường tình hiển nhiên. Bạn tôi chưa có
bạn gái, tôi nói: "cô gái đẹp như vậy mà đem làm thịt ăn thì uổng quá
đi, hay là anh lấy cô ta làm vợ có phải là hay hơn không" ? Bạn tôi nói,
làng anh ta có cái lệ là không được lấy gái của làng khác, vì đối với
họ, những cô gái ở làng khác đều chỉ được dùng để mổ thịt ăn mà thôi.
Ngày thường chuyện vãn với nhau, họ thường bảo nhau các cô gái bị bắt để
xẻ thịt là NIÊN TRƯ (heo thịt để ăn tết), tỷ dụ như bà Lưu đại thẩm,
nghe nói nhà cháu bắt được một "ĐẠI NIÊN TRƯ" mập ốm thế nào? "còn đang
nuôi, nên cho ăn...", trong khi đang nói, NIÊN TRƯ đã được tháo còng, và
trói lại đàng hoàng, cô gái rất đẹp, thân hình rất là hấp dẫn, cô đã
được cạo lông sạch sẽ. Má bạn tôi cho biết, khi mới bắt được cô ta nửa
năm trước đây, cô còn ốm lắm, nhưng bây giờ đã mập mạp thêm nhiều rồi.
Họ còn cho biết trói con gái thì trói hai tay hai chân ở phía sau lưng
là được rồi, Mặc cho cô ta cựa quậy vùng vẫy thế nào cũng không sao.
Cô gái đã được đặt trên cái bàn dài rồi, hai người chú của bạn tôi
đã giữ chặt cô gái, cha bạn tôi kéo tóc cô gái về phía sau, và để sẵn
cái thao hứng máu ngay phía dưới cổ của cô. người đẹp sẽ bị cắt cổ trong
chốc lát, tôi thấy rất khẩn tương, nín thở, lấy máy ảnh ra chụp liền
tấm ảnh thứ hai.
Có tiếng kêu khóc "sao giống như là mổ lợn vậy", nhưng mà trên
thực tế,người đang đối diện với đồ đao cũng còn rất bình tỉnh, dù là
khóc, cô vẫn biết chẳng có ai đến cứu cô.Riêng tôi, tôi cũng đã từng
động lòng trắc ẩn,nhưng nghĩ lại mình chỉ là người khách,mình cũng chẳng
nói được gì hơn, cũng đành chịu thôi, hơn nữa, cô gái đã được bày ra cả
khối thịt ngon lành cũng đủ để cho tôi có ý nghĩ muốn ăn thịt, tôi
quyết định phải ăn thịt cô, dù sao, thịt người đâu có dễ gì mà được ăn
đâu. Trước tiên, đường dao cứa ngay cổ cô gái, máu lập tức phun ra tung
toé, phun cả lên tay tên đồ tể,dao lại được đâm sâu vào cổ và cứa qua,
cứa lại để cho máu chảy ra thêm nhanh.Cô gái vì bị cắt cổ họng nên không
thể kêu khóc,mà chỉ vùng vẫy cựa quậy rất mạnh, nhưng vì bị trói hết
tay chân. Vai, háng, chân đều bị kềm chế, nên sự vùng vẫy hoàn toàn vô
hiệu.
Máu phun ra càng nhiều,thì cái lực cựa quậy của cô gái cũng từ từ
yếu đi, mọi người giờ đã khỏe rồi, họ chỉ cần đem đặt cô lên cái bàn
dài. Cha của bạn tôi cũng vứt cây dao đi, ông nắm đầu cô ta xây ngược
lại để cho máu chảy vào thao. Ông ta nói, Máu của các cô gái được nêm
thêm gia vị, rồi cho vào ruột đã làm sạch sẽ, xong đem đi chưng thì ăn
ngon lắm.
Máu ra cũng tạm vừa đủ rồi, cô được đặt trên mặt đất, một là để
thay đổi cái tư thế để khống chế máu, hai là để tháo dây trói ra. Con
chó vàng bây giờ nó cũng chạy đến để xí phần, trước nhứt nó xí được chút
máu để "giải lao", và tối đến thì nó sẽ có được ít cục xương của cô gái
để mà cạp chơi.
Dây đã tháo rồi, cô gái lại được khiêng tới chỗ sạch sẽ, những tên
đồ tể bắt đầu rửa sạch máu trên mình cô. Sau cùng chúng xem xét lại
thân thể của cô sau khi đã cạo rửa sạch sẽ lại, cô sẽ được xẻ thịt và
cắt chân tay,
Ở cái màng nầy, tôi chụp ảnh không có gì là khó khăn, nhưng khi
xuống đến phần dưới, chụp ảnh thì tay tôi bắt đầu run run. Vì không thể
khống chế được tay run, nên những tấm ảnh kế tiếp tôi chụp không được rõ
ràng cho lắm, tôi không thể tiếp tục chụp ảnh cho bà con rồi. Giai đoạn
kế tiếp là chặt chân tay và móc nội tạng.
Thân thể cô gái đã được hoàn toàn xẻ thịt, và cắt loại bỏ đi những
phần xương vô dụng, nguyên đống thịt mềm mại đã được bày trên cái bàn
để mổ xẻ.
Mấy ngày nay, cái thôn nhỏ này thường nghe có tiếng kêu khóc của
cô gái sắp bị đưa đi mổ thịt, tiếng mài dao, tiếng đĩa chén, tiếng của
cái thao đụng vào nhau. Trong thôn này có cái luật bất thành văn, là chỉ
được ăn thịt người mỗi khi xuân về tết đến mà thôi; và mỗi một hộ gia
đình thì chỉ được quyền mổ thịt một người thôi. Cái nhà này vì có hai
gia đình anh em ở chung, nên được mần thịt một lượt hai cô gái.
Tay đồ tể dùng cây dao lớn hướng từ phía trên phần xương (xin xem hình) chỗ kín của cô gái mà rọc mạnh xuống dưới.
Ngày nay tại Trung Quốc đang diễn ra một hiện
trạng rất đau lòng, đó là lối sống buôn thả, thiếu luân lý, tình dục bừa
bãi, để rồi mang bầu, sau đó, đem đi bán bào thai, bán đứa trẻ còn đỏ
non, hoặc sinh đứa trẻ đó ra, rồi đem đi bán cho các nhà hàng để làm
thịt người, bán cho các khách hàng ăn, tức người ăn thịt người.
Một hiện tượng chưa từng bao giờ diễn ra trong lịch sử của xã hội văn minh loài người
DƯỚI ĐÂY LÀ NHỮNG HÌNH ẢNH GHÊ SỢ CHỐNG CHỈ ĐỊNH: PHỤ NỮ, TRẺ EM, NGƯỜI MẮC BỆNH TIM
Các thương gia Đài loan ở Quảng đông gần đây loan truyền một trào
lưu bồi bổ rợn tóc gáy - Canh thai nhi. Chỉ cần 3-4000 nhân dân tệ là có
thể thưởng thức món canh cực bổ làm từ thai nhi 6-7 tháng tuổi, được
các thương gia Đài loan ví như “tráng dương thượng phẩm”.
Đài thương họ Vương - chủ một nhà máy ở DongWan
- tự nhận là thường khách của canh thai nhi, cho biết : “Thai nhi độ
mấy tháng tuổi, cộng thêm … (một số vị thuốc Đông y không dịch được),
hầm trong 8 tiếng rất có tác dụng bổ khí, dưỡng huyết.”. Ôm một gái bao
19 tuổi người Hồ Nam, ông Vương dương dương tự đắc nói : “Với độ tuổi 62
như tôi, mỗi tối đều có thể làm một lần (make love), chính là nhờ tác
dụng của nó.” Thấy vẻ mặt ký giả đầy hoài nghi, ông ta bèn tự nguyện dẫn ký giả đi “mở mang kiến thức”. Trạm đầu tiên, ông ta dẫn ký giả đến thành phố
FoShan (Phật Sơn) tỉnh Quảng đông, tìm đến nhà hàng ăn canh thai nhi,
không may ông chủ Lý nói : “Xương sườn (ám ngữ chỉ thai nhi) không dễ
kiếm, hiện tại không có hàng. Loại này không thể để đông lạnh, phải ăn
tươi mới tốt.” Ông chủ Lý cho chúng tôi biết, nếu thực sự muốn
ăn, “có một đôi vợ chồng ngoại tỉnh đến làm thuê, hiện đang có bầu 8
tháng, vì đã có 2 con gái nên nếu lần này lại là con gái thì có thể ăn
được.” Ký giả vẫn bán tín bán nghi, điều tra phỏng vấn
mất mấy tuần mà vẫn chỉ đựơc nghe mà chả được nhìn tận mắt, đã tưởng
phải bỏ cuộc, nào ngờ mấy ngày sau ông Vương gọi điện báo : “Tìm được
hàng rồi, tiết trời đang chuyển lạnh, có mấy người bạn đang muốn đi bồi
bổ.” Ông ta dẫn ký giả đến Đài Sơn, tìm đến nhà hàng, ông chủ họ Cao dẫn cả đoàn chúng tôi xuống bếp “khai nhãn giới” Nhìn cái xác thai nhi chỉ nhỏ bằng con mèo con
nằm trên cái thớt, ông Cao hơi ngượng ngùng nói : “5 tháng tuổi, hơi nhỏ
một chút”. Ông Cao nói rằng cái xác thai nhi nữ này do một người bạn
kiếm được dưới nông thôn, ông ta không muốn tiết lộ giá mua vào, chỉ nói
rằng giá cả phụ thuộc vào tháng tuổi và sống hay chết. Ông Vương cũng nói thêm, ăn một bữa hết 3500 tệ, các chi tiết khác ông không quan tâm. Ký giả nghe mọi người nói, thai nhi chết do lứu
sản hoặc phá thai đựơc bán cho người môi giới khoảng vài trăm tệ, nếu
là thai nhi sống đẻ thiếu tháng thì giá khoảng 2000 tệ, coi như mua làm
con nuôi. Khi thai nhi được giao cho nhà hàng thì đều đã chết, còn
chuyện trước đó là thai sống hay thai chết thì không quan trọng. Bữa canh bổ này ký giả không có gan nếm thử, sau khi tham quan nhà bếp xong rất lâu không ăn đựơc gì, bèn giả vờ ốm cáo lui.Post theo yêu cầu của Trungtk